Đừng chọn bất công khi ta còn quá trẻ

Đăng bởi TRANNACCA vào lúc 2021-04-03

Tất cả chúng ta lúc sinh ra đều không giống nhau. Có người được hưởng hạnh phúc ngay từ khi lọt lòng mẹ, được định hướng rõ ràng về con đường tương lai, nhưng cũng có người sẽ không được như vậy. Cuộc sống buộc họ sẽ phải sớm trưởng thành hơn, tự lập hơn và mạnh mẽ hơn những người bạn của mình.

 

Câu hỏi Trân nhận được nhiều nhất từ các bạn khi nhờ Trann tư vấn học ACCA là "ngày xưa có ai định hướng chị học cái này không hay do bản thân chị tự biết?" Câu này Trann tạm hiểu như thế này, bình thường chúng ta sẽ không tin rằng một người còn quá trẻ có thể tự quyết định cuộc đời mình nếu như không có sự định hướng của gia đình. Ít nhất, họ vẫn cần sự bảo bọc đó cho đến khi họ tin mình "thật sự lớn" nên việc họ không tin Trann có thể tự quyết định, lựa chọn và học ACCA vào năm 18 tuổi cũng là lẽ bình thường. Vậy điều gì khiến Trann làm được cái người ta nghĩ lá không thể, còn Trann thì cứ đâm đầu lao vào? Tóm gọn trong một cụm từ là "gian nan không sợ". 

 

 

Ngày Trann còn nhỏ xíu, Trann gần chút là mắc bệnh tự kỉ, vì Trann ngại đám đông, lại còn cái tính nói cà lăm và nhút nhát cực độ. Cũng may bố Trann tinh ý nên cho Trann tham gia đội văn nghệ thì Trann mới bình thường trở lại. Nhưng mà va chạm cuộc sống sớm, Trann cảm thấy tại sao xung quanh mình có những điều bất công mà lúc nào mình cũng phải im lặng? Trann từng thử rất nhiều lần mà mọi người hay bảo là "cãi tay đôi" với bố mẹ, nhưng Trann không nghĩ vậy, để bảo vệ cho cái Trann muốn. Và rồi, Trann cảm thấy giữa các thành viên trong gia đình có mối tương tác tốt hơn.

 

Khi học cấp 2 cũng là bắt đầu cải cách đầu tiên thí điểm của BGD, Trann cũng muốn xin bố mẹ cho đi học thêm vì sợ không theo kịp bạn bè nhưng gia đình lúc đó không khá giả, nên Trann cũng k dám xin. Bố Trann cũng nói với Trann rằng " cấp 1 con tự học được, vậy cấp 2 con cứ học hết mức có thể, bố không la". Nếu đã là tự học thì chỉ có thể hết mức, vậy mà đến lúc cuối năm lại bon chen được hạng 2 trong khi bạn đứng nhất thì đang học lớp chuyên Anh, Toán, Văn của 1 trung tâm dạy thêm nổi tiếng nhất thời đó. Rồi nhờ vậy Trann được chọn học lớp chuyên, Trann năn nhỉ bố chuyển ra lớp thường, vì Trann thấy môi trường lớp chuyên, đối với nhiều là lý tưởng nhưng với Trann nó không lý tưởng nếu không cùng giai cấp. 80% các bạn học sinh lớp chuyên đều con nhà khá giả trở lên, vì để trang trải tất cả các khoản học phí chính thức lẫn tiền học thêm và học anh văn thì không có nhiều cơ hội cho các bạn nghèo. Nếu Trann biết đó là bất công, Trann không chọn. Việc học lớp thường khiến Trann vẫn duy trì thành tích top (dù so với lớp chuyên thì không là gì) nhưng Trann có thêm thời gian tham gia hướng đạo sinh, nghi thức đội, chỉ huy đội và các thể loại phong trào ngoại khóa. Ít nhất thì Trann có trọn vẹn tuổi thơ nơi mái trường cấp 2.

 

Chuyển lên Cấp 3, so với nhiều bạn phải học trường chuyên thì Trann vẫn chọn trường bình thường mà kết hợp vừa học vừa chơi. Dù không chuẩn bị tốt nhưng may mắn thế nào lại trở thành á khoa đầu vào của trường, rồi lại bị xếp vào lớp chuyên, rồi lại chuyển sang lớp thường. Nếu như lớp chuyên cấp 2 thì toàn mấy bạn học giỏi thì lớp chuyên cấp 3 nó khác nhiều lắm: học giỏi, con nhà giàu, thi rớt nhưng bố mẹ quan hệ rộng thì vẫn ngồi chuyên, nên nếu đã thấy bất công thì Trann không chọn. Nếu bạn dở thì mới phải sợ, còn nếu đã giỏi 1 thứ, thì vẫn là giỏi và hãy trân trọng điều đó. 

 

Học Đại Học thì sao? Học Đại Học Quốc Tế thì chi phí cơ hội bỏ ra quá cao nhưng chưa có song hành cùng chất lượng? Học đại học trong nước thì sao? Cầm những bài kiểm tra cho điểm vô cùng phi lí mà vẫn cười rồi chạy đi năn nỉ kiểm tra lại, Trann tin rằng một nền giáo dục lành mạnh không cổ xúy cho điều này. Vì vậy, Trann lựa chọn cho mỉnh một con đường khác, âm thầm và thành công, Trann tham gia nhiều tổ chức khởi nghiệp và cả các tổ chức quốc tế trong thời gian này để tích lũy thêm mối quan hệ và kỹ năng sống cũng như xác định sẽ không khởi nghiệp. Vì sao? Vì ACCA đối với Trann chính là khởi nghiệp, phải thành công từ nó trước thì mới nói đc những cái khác. Trann cũng không nhận tham gia giảng dạy tại các trung tâm tự mọc lên thời điểm đó, lấy chi phí nhìn thì rẻ nhưng toàn mời các bạn sinh viên đang theo học ACCA, dù chưa hoàn thành xong vẫn đứng lớp. Đó là thương mại hóa, dù có giải thích thế nào, thì dạy một bằng hành nghề vẫn khác và khó rất nhiều so với việc luyện IELTS. Đã là bất công, Trann không chọn!

 

Nếu bạn có xuất phát điểm khác nhau thì hãy tìm hiểu lời khuyên của những người khác nhau. Ví dụ: một người có điều kiện sẽ chỉ bạn cách lên ngân sách học, rồi họ kể bạn nghe họ họ đã thành công ra sao, và bạn cũng phải giấu cái khó khăn của bạn đi hay bạn tin rằng bạn sẽ làm được? Vai trò của người tiên phong là gì mà sao tất cả mọi chúng ta đều phải muốn? Chỉ để truyền cảm hứng, còn bạn có hứng hay không thì phải suy nghĩ lại. Nếu bạn làm theo mà nội tại chưa đủ, đó là bất công do bạn chọn. Trann tự nhận mình đến với ACCA từ 2 bàn tay trắng, không phải sinh viên loại ưu, cũng không phải gia đình có điều kiện. mỗi bước đi của Trann đều phải tính toán thật kĩ để đủ tất cả mọi chi phí cho cả gia đình, bản thân và viêc học. Điều tuyệt vời nhất Trann làm được đến thời diểm hiện tại đó là không theo đuổi đại học 4 năm, mà là quy nó ra làm bài toán của tuổi trẻ, cơm, áo, gạo tiền. Bạn phải tự nuôi được chính mình thì mới biết bố mẹ chúng ta đã vất vả như thế nào. 

 

Năng lực của tôi hay của bạn, nó không bị ảnh hưởng nhiều lắm bởi môi trường đâu vì nó phải xuất phát từ chính bên trong mỗi người. Đọc quá nhiều sách thành công, tự mình thấy hoài nghi bản thân sao mình không giỏi, nghe nhiều người ca thán về thành công của mình cũng khiến các bạn mông lung về tương lai? Sao chúng ta dễ yếu đuối trước khi kịp nhận ra là mình cũng giỏi? Thấy bất công không chọn, đó cũng là 1 loại năng lực vì chúng ta đang bị ràng buộc bởi vô vàn những ảo tưởng sợ hãi mà theo Trann là kì cục. Vì vậy, chỉ nên tập trung phát triển năng lực của bản thân, mà bỏ ngoài tai những điều k hay. Dù Trann có xuất phát điểm thấp hơn mặt bằng chung hầu hết các bạn sinh viên đã/đang theo học ACCA, nhưng Trann vẫn không phải là người cán đích cuối cùng. Khi bạn đang dành thời gian suy nghĩ thiệt hơn thì biết đâu đó đã có thêm 1 người dấn thân vào chinh phục, đến khi họ thành công bạn sẽ làm theo? "Lead" được chính mình đôi khi còn khó hơn là làm theo người khác. Chỉ có tự mình phát triển thì mới tránh được bất công. Nếu bạn xứng đáng với những gì bạn bỏ ra, chắc chắn một ngày nào đó bạn sẽ được ngồi đúng vào vị trí hợp với bạn.

 

Bất công thì lúc nào cũng có, nhưng chí ít thì tuổi trẻ đừng để bị nó "xúi dại" rồi tự cảm thấy quá bấp bênh. Đó là khi bạn đang ở lưng chừng đồi, qua được rồi thì mọi thứ sẽ trở lại tươi đẹp.

 

 

TRANNACCA. 


Chia sẻ với bạn bè

Hiển thị tất cả kết quả cho ""